Chúa Là Em Bé Vui Tươi

Tác giả: Phanxicô

Phần: Thơ

Chúa Là Em Bé Vui Tươi


Chúa là em bé vui tươi,

Nặn ra quả đất, bầu trời, ghép đôi.

Vầng trăng lơ lửng không rơi,

Dây treo là gió, khung cài là mây.

Đồng bằng, bé vỗ nhẹ tay,

Kéo lên thành núi, đổ đầy thành sông.

Màu xanh tô đậm cánh đồng,

Phơn phớt màu hồng cho rẫy nương xa.

Thắm vào lá, thơm vào hoa,

Muối pha với biển, mật hòa với sông.

Gọi mưa giúp đất vun trồng,

Muôn ngàn hạt giống gieo chung một vườn.

Cam ơi hãy ngọt như đường,

Chanh ơi nhăn mặt chứ đừng như cam.

Bưởi theo mùa, bắp quanh năm,

Dừa lo gánh nước, lựu chăm bếp nhà.

Măng cầu đưa đón khổ qua,

Đu đủ hiền hòa an ủi sầu riêng.

Anh em xoài, ổi, hồng xiêm

Xúm quanh vú sữa mẹ hiền dấu yêu.

Thương sao con vịt kêu chiều,

Bé vui tươi gọi đến nhiều bạn thân.

Con gà bé nặn hai chân,

Chú heo ục ịch phải cần bốn chân.

Chuột đen mượt, thỏ trắng ngần.

Con cọp giương vuốt, con trăn cuộn mình.

Dế mèn hát giữa đồng xanh.

Con ve hay trốn lên cành thở than.

Con công hay múa bên ngàn.

Con voi hay làm, cái mũi khỏe chưa!

Cái cò đi đón cơn mưa,

Cánh khô nhờ có áo tơ che người.

Con hươu ăn lộc non tươi,

Hay tạ ơn trời nên cái cổ cao.

Cá tôm an phận hồ ao,

Muốn ăn cơm chợ thì vào cửa sông.

Chim quyên ăn trái nhãn lồng,

Thuận vợ thuận chồng nên chẳng lẻ loi.

Ngày xuân con én đưa thoi,

Con nai ngơ ngác trông vời rừng thu.


Lưng trời tiếng sáo vi vu,

Và theo nhịp võng, tiếng ru tuyệt vời:

Chúa là em bé vui tươi

Tạo dựng con người biết Chúa yêu thương.


Pxc