Kể Chuyện Em-mau

Tác giả: Phanxicô

Phần: Thơ

Kể Chuyện Em-mau


"Tình yêu khi xa cách ví như lửa trong gió, gió thổi tắt ngọn lửa nhỏ nhưng làm bùng lên ngọn lửa lớn."

La Rochefoucauld

Chia ly là gió thử lòng

Tình yêu là lửa nhốt trong gió này

Tình nào ngọn nhỏ lắt lay

Tắt ngay để níu phút giây vội vàng

Tình nào cháy bỏng, nồng nàn

Phải khi giông bão lửa càng bừng lên.


Rằng trong đau khổ tìm quên

Hai người lữ khách trảy miền Em-mau

Áo mơ phai, tóc bạc màu

Biển xanh đã mất, nương dâu chẳng thành

Một cơn gió bụi vô tình

Lá rơi lạc cõi u minh cuối trời.


Chúa không vắng mặt trong đời

Khi lòng xa Chúa, con người cô đơn

Nhà xưa cuối nẻo hoàng hôn

Gót mòn đã mỏi, dặm buồn còn xa

Có Người sánh bước vượt qua

Chân trời góc bể cũng là quê hương.


Chúa trao Lời Chúa yêu thương

Gọi mầu lá thắm, giục hương hoa nồng

Tro tàn bếp lạnh đêm đông

Bỗng đâu thành khối than hồng rực lên

Cõi lòng băng giá, lãng quên

Giờ đây cháy bỏng nỗi niềm mến tin.


Nguyện xin Lửa Nến Phục Sinh

Ở trong con - lúc an bình, điêu linh

Cho con thấy Đấng Vô Hình

Cùng con đi suốt hành trình hồi hương

Gió ân tình, bão yêu thương

Lòng luôn bừng cháy trên đường Em-mau.


Pxc