Chúa Quan Phòng

Tác giả: Phanxicô

Phần: Thơ

Chúa Quan Phòng


Trong tình Chúa quan phòng,

Trong chương trình thượng trí,

Không có gì vô nghĩa,

Chẳng có gì hư hao.


Đêm làm sáng ngàn sao,

Ngày tàn chờ vĩnh cửu.

Hư không và hiện hữu

Sánh vai trong thường hằng.


Sợi tóc con rụng xuống,

Sợi tóc vương sau hè,

Con chim sâu nhặt về

Trên cành cao làm tổ.


Sông bên bồi bên lở,

Trời một nắng hai sương.

Đôi dòng lệ đau thương

Mở trăm nguồn hạnh phúc.


Đời sống con từng lúc

Thành biết bao đêm ngày

Nhưng mai sau nhìn lại

Hiểu nghĩa của thời gian.


Cây thời gian miên man

Rụng lá xanh lá vàng

Nhưng xem trong lụi tàn

Có muôn ngàn mầm sống.


Thập giá trong cuộc sống

Nặng trĩu như đọa đày.

Trong đau thương từng ngày

Hoa phục sinh bừng nở.


Muôn thuở gặp trăm năm

Nơi phận người - hạt bụi.

Bụi nên vàng đủ tuổi

Lấp lánh bay lên trời.


Trong tình Chúa an bài,

Không có gì vô nghĩa.

Hoa nở trên mộ địa,

Con sống vui trong đời.


Pxc